Có một môn nghệ thuật tên là rock balance, tạm dịch là cân bằng đá, hay nghệ thuật xếp đá. Người ta sử dụng những viên đá tự nhiên gồm nhiều hình dáng, sắc thái, xếp chồng lên nhau thành cột, vòm mà không dùng bất kỳ phương tiện hay chất kết dính nào khác.
Trông thì đơn giản, nhưng khi bạn bắt tay vào thì sẽ thấy sự khó khăn của nó. Cái khó nằm ở chỗ, mỗi viên đá có cân nặng, hình dáng khác nhau, dẫn tới điểm cân bằng của nó cũng hoàn toàn khác nhau. Bạn cần rất nhiều sự kiên nhẫn để tìm ra nó. Nên đừng ngạc nhiên khi họ gọi những người xếp đá này là nghệ nhân.
Xây dựng và bảo vệ một gia đình nhỏ, theo tôi, còn khó hơn cân bằng đá nhiều lần, tại vì mấy “viên đá” trong gia đình bạn, nó nhúc nhích được, nó thay đổi vị trí, khối lượng, tình cảm, và khốn khổ hơn, nó quan tâm tới việc bạn có giàu hay nghèo, bạn xấu hay đẹp. Chính vì vậy, bạn cần kiên nhẫn nhiều hơn để tìm ra được điểm cân bằng trong gia đình mình.
Tôi có một người cô, tính tình cương trực, tháo vát, nên mọi việc trong nhà gần như một tay cô quán xuyến. Dượng lại là một người hiền lành, ít nói, cũng “không khéo tính toán”, nên từ nhỏ tới lớn, tôi chỉ thấy dượng lúc thì lúi cúi dọn dẹp, lúc thì tất bật đưa đón con đi học. Người ngoài nhìn vào thì nói dượng hèn yếu, nhu nhược, nhưng tôi thì thấy dượng là một người hạnh phúc. Cô và dượng đã tìm ra được điểm cân bằng của gia đình họ, và họ nuôi con lớn nên người, đứa nào cũng học hành đỗ đạt tới nơi tới chốn. Đã vậy chuyện lớn nhỏ trong họ hàng, lúc cần kíp thì cô và dượng luôn là người gánh phần nặng nhọc nhất. Để làm được như vậy, tôi tin là họ đã phải dũng cảm lắm mới thắng được miệng lưỡi thế gian.
Cho nên trong tình cảm gia đình của bạn, đừng nhìn qua vách hàng xóm, hay một hình mẫu nào đó trên mạng xã hội. Họ xây dựng bằng những viên đá riêng của họ, có hình dáng, xuất xứ, khối lượng và vô vàn những yếu tố không nhìn thấy được. Bạn cần làm điều đó với những viên đá sẵn có nơi chính bạn, và một nửa kia của mình.
Khi cột đá bị đổ, người nghệ nhân không mắng nhiếc viên đá bên trái, cũng không nhục mạ viên đá bên phải, bởi vì ông ta biết rằng, chúng chỉ đơn giản là chưa được đặt đúng vị trí cân bằng. Ông ta nhận hết trách nhiệm về mình và thử lại cho đến khi nào thành công.
Mình nên nhìn vào bên trong và đánh giá trọng tâm của mình nằm ở đâu, là sự nghiệp hay gia đình, là hướng nội hay hướng ngoại, mình có kế hoạch cho năm năm, mười năm tới thì cũng nên có ai đó lo lắng cho bữa cơm chiều nay, và sáng mai. Con người khác với viên đá ở chỗ chúng ta có sự thay đổi, vì thế điểm cân bằng, cái trọng tâm cũng bị thay đổi theo. Nếu không khéo léo lưu ý, thì trạng thái vững vàng của mười năm trước cũng dễ dàng sụp đổ ngay bây giờ.
Tôi nhớ lúc vừa đám cưới xong không bao lâu thì chúng tôi có một đứa con trai. Tôi không có việc làm, phải ở nhà chăm con và làm mấy việc vặt thời vụ với thù lao không đáng bao nhiêu, trong lòng lúc nào cũng phẫn uất vì phải để vợ tôi đi làm, trong khi sức dài vai rộng thì không được tích sự gì. Không khí trong gia đình không lúc nào là thoải mái.
Một lần cãi vã, vợ tôi nói trong nước mắt rằng, “Anh chưa có việc thì để em giúp, anh biết thương gia đình, bộ em không biết thương sao?” Tôi giật mình. Ừ nhỉ, đâu ai muốn người mình thương phải cực khổ, nhưng nếu chúng ta cứ khăng khăng đặt nặng một phía, thì sớm hay muộn, sự mất cân bằng chắc chắn sẽ khiến mọi thứ sụp đổ chóng vánh.
Một người bạn trẻ tuổi thường than thở rằng anh ta lúc nào cũng phải xuống nước, năn nỉ, xin lỗi bạn gái dù bản thân không sai điều gì. Tôi nói rằng, tôi không tin điều đó. Một nghệ nhân xếp đá không bảo vệ danh tiếng ông ta bằng cách nói rằng, tôi không đặt viên đá nào sai hết. Đưa ra một công thức chung cho các bạn là một điều bất khả thi đối với tôi, vì ngay cả bản thân mình, sau hơn mười năm chung sống, mỗi ngày tôi đều học thêm được nhiều điều mới mẻ từ gia đình nhỏ của mình, chỉ hy vọng chút câu chuyện nhỏ này, mở ra được một góc nhìn khác về sự cân bằng trong đời sống gia đình hiện đại.
Đặng Sang
Leave a Reply
Your email is safe with us.